Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2009

“Ai bảo kê cho tra tấn?”: Lối đăng báo quy chụp – “đặc sản” của Hội Nhà báo độc lập Việt Nam

Chủ tịch nước Trương Tấn Sang vùa có tờ trình Quốc hội xem xét, phê chuẩn Công ước chống tra tân. Chuẩn bị cho việc này, thời gian qua, Bộ Công an đã có hàng chục cuộc hội thảo, hội nghị, diễn đàn nhằm làm rõ các khía cạnh pháp lý liên quan, tình hình thực tế cũng như mức độ tham gia của Việt Nam…
Ấy thế mà, hôm 31/10, Hội Nhà báo độc lập Việt Nam – thông qua Việt Nam Thời báo- cho đăng tải một bài viết của tác giả Võ Thị Hảo về tình hình tra tấn ở Việt Nam, được viết bằng lối suy diễn, quy chụp cực kỳ thiếu công bằng và minh bạch.
Dẫn một vài ví dụ trên báo chí trong nước, tác giả Võ Thị Hảo đi đến kết luận: “Những vụ công an hành hung dân ngày càng dồn dập. Thực trạng cho thấy sự tra tấn, dùng nhục hình, bức cung với công dân tại VN ngày càng tăng nặng và mang tính côn đồ, thậm chí trong một số vụ còn mang tính chất tàn bạo, thích tra tấn như trong cơn say máu.” Nhận định như vậy, có lẽ do tác giả Võ Thị Hảo đang bị ngợp bởi chính “mặt trái” của công nghệ thông tin. Xưa, khi phương tiện truyền tin còn chậm và thiếu, một vụ đánh nhau ở làng này có khi mất cả năm trời mới đến tai người làng bên, dẫn đến cảm giác cuộc sống bình lặng, không bức xúc do “chả mấy khi nghe chuyện động trời”. Nhưng nay thì với sự bùng nổ của phương tiện thông tin, bất cứ một chuyện gì cũng có thể “đến tai toàn thế giới” chỉ sau vài phút đồng hồ. Thế cho nên Võ Thị Hảo mới cảm thấy “nhiều quá, dồn dập quá” chăng. Còn bình tâm mà xét hẳn thấy, chuyện tra tấn, dùng nhục hình dứt khoát không phải là bản chất, là hành vi ứng xử thường nhật của cơ quan công an, của cán bộ, chiến sĩ công an cả nước. Đúng là có một vài vụ việc tương tự, nhưng một khi được phát hiện, những người có hành vi ấy trước hết bị đình chỉ công tác, bị thanh tra, kiểm tra làm rõ, thậm trí điều tra và truy tố ra trước Tòa. Đảng, Nhà nước Việt Nam không có chủ trương tra tấn, dùng nhục hình, càng không cho phép lực lượng công an làm việc đó; dứt khoát, cương quyết xử lý, loại bỏ bất cứ cán bộ, chiến sĩ nào có hành vi tra tấn, dùng nhục hình khi thi hành công vụ. Mới nhất, chỉ một vụ xô xát với phóng viên báo Đại Đoàn Kết, 3 cán bộ, chiến sĩ đã bị Công an TP Hà Nội đình chỉ công tác, điều tra làm rõ và trả lời công luận là một ví dụ mà tác giả Võ Thị Hảo nên biết!
Chưa hết, trong bài viết của mình, Võ Thị Hảo còn khẳng định “như đúng rồi” rằng “còn tra tấn vì còn được bảo kê”: “Ai cũng biết, lực lượng tham gia tra tấn, bức cung…trong ngành công an thường được bảo kê, bao che trước hết bởi đồng nghiệp và cấp trên của họ.” Nếu thực sự có bảo kê, che chăn, thì liệu có chuyện đình chỉ, điều tra làm rõ, xét xử trước Tòa những người có hành vi tra tấn, dùng nhục hình như công luận đã biết? Nguy hiểm hơn, Võ Thị Hảo còn cho rằng “họ còn có thể tra tấn và giết dân nếu thích, bởi đa phần cấp trên của họ hết sức bao che vì đã ăn hối lộ, tay đã nhúng chàm, hoặc vì sợ trách nhiệm.” Lời nói ra có thể giúp người mà cũng có thể giết người, lời “cho rằng” của Võ Thị Hảo chỉ có thể xem là một biểu hiện “ngậm máu phun người” khi mà bà này chẳng đưa ra được bất cứ chứng cứ nào thuyết phục, xác đáng về chuyện cấp trên của những cán bộ, chiến sĩ đã có hành vi tra tấn, dùng nhục hình là “đã ăn hối lộ, tay đã nhúng chàm, hoặc vì sợ trách nhiệm”. Nói có sách, mách có chứng, Võ Thị Hảo nên tự đặt mình vào địa vị người khác để dừng ngay thái độ quy chụp, suy diễn không đáng có trong tư cách của một người viết văn, làm báo – vốn luôn phải tôn trọng sự thật khách quan.
Và thêm đôi lời với Việt Nam Thời báo và Hội Nhà báo độc lập Việt Nam thế này nữa: Quý vị vẫn luôn vỗ ngực xưng là “độc lập”, là “phản biện” nhưng nên nhớ rằng, “độc lập” không có nghĩa là xem thiên hạ dưới mắt mình không còn ai, không ai hơn mình về trí tuệ, nhận thức và nhân cách; “phản biện” càng không có nghĩa thích nói gì thì nói, nói càn nói bậy, phát ngôn bất chấp sự thật và logic, nói lấy đúng về mình mà không cần đếm xỉa xem dư luận nhìn nhận thế nào…Vẫn còn những bài bá như của Võ Thị Hảo – được Việt Nam Thời báo “đăng tải một cách trân trọng” – thì thật rõ một điều, Hội Nhà báo độc lập Việt Nam đang rất thích món “đặc sản” làm báo, viết báo quy chụp, suy diễn…!
Thiện Phương